Bạn mình nhắn tin cho mình:
“Ta cứ ngỡ trần gian là cõi thật – Cho nên tất bật đến bây giờ”
Chắc là bạn ấy nhắc khéo – minh nghĩ vui – ý là sao lâu lắm chẳng thấy ông rủ tôi cà phê cà pháo gì.
Mình chưa giác ngộ được như Bùi tiên sinh (mà không biết có phải thơ Bùi Giáng không?). Biết làm sao.
…
Tìm trên Net thấy tập thơ Mưa Nguồn của họ Bùi, mình chỉ thích bài Áo Xanh :
Lên mù sương, xuống mù sương
Bước xa bờ cỏ xa đường thương yêu
Tuổi thơ em có buồn nhiều
Thì xin cứ để bóng chiều đi qua
Biển dâu sực tỉnh giang hà
Còn sơ nguyên mộng sau tà áo xanh.
Advertisements